Chuyện 1: DIỆU MINH NÓI XẠO
Bà con khu dân phố gần nhà
thím Diệu Minh thì chả ai lạ cái tật dở hơi cám lợn, miệng mồm như cái bô của
thím. Năm con gái Lê Minh Mẫn của thím học lớp 3, 4 gì đấy, thi đạt giải trạng
nguyên Lương Thế Vinh. Làng trên xóm dưới bu lại hỏi bí quyết, thím dõng dạc: “Tui cho
Mẫn ăn cứt”. Địt mẹ thím, chả ai tin, thím giấu nghề nuôi con thì
giỏi. Nguyên tổ dân phố khinh thím ra mặt. Rồi con thím đậu phổ thông năng khiếu,
học được một năm thì đi du học Mỹ. Cả làng cũng hơi ganh mà hỏi thì nhận tiệt mỗi câu trả lời: “Ăn cứt”. Bực mình, thế nhưng cũng có một số người học theo cho
con ăn cứt rồi sinh ra một số quái thai bệnh hoạn F1 như Kunkun, Kenken. Đậu má thím phá hoại xã hội.
Bẵng một thời gian, con thím
bỏ học Mỹ về nước đu trai, dặt dẹo chụp hình phô phang làng xóm, mọi người ngờ ngợ. Thím lo tiền cho nó vô học Rờ Mít cũng bị đuổi, dân làng bán tín bán nghi. Thất nghiệp, con thím lên mạng lấy nghệ danh "Rớt-bi" đi la liếm bồn cầu, chửi đổng,
cắn càn, còn phá tiền nhà, điên loạn mua like. Cả làng hãi như dịch hạch. Từ đấy
không còn ai dám nghi ngờ thím Diệu Minh nữa, tất cả đều tin tưởng rằng thím nuôi
con bằng cứt.
Bình loạn: Sự thật mãi là sự
thật dù nó không đáng tin tới đâu đi nữa.
Chuyện 2: DIỆU MINH ĐI COI
BÓI
Diệu Minh thích bói toán vô
cùng. Năm Minh Mẫn lên 6 tuổi, thím dắt con đi xem bói. Thầy tấm tắc nói Mẫn là
niềm may mắn của cả dòng họ, gia đình thím sẽ tiết kiệm được rất nhiều tiền nhờ
kèo sinh nở biến thái này. Thím tạ thầy rất hậu rồi dẫn con về. Sau đó y như
thầy phán, việc sinh ra Mẫn là điều may của nhà thím.
10 năm trôi qua, thím Minh
lại dẫn Mẫn đi xem bói tiếp. Lần này thầy mặt nặng chình chịch nói Mẫn là tai
họa của cả gia đình, nên đem chôn hay bán đi làm đĩ nước ngoài. Thím Minh chửi
thầy sa sả: “Tại sao cùng một Lê Minh Mẫn mà trước phán khác giờ phán khác”, đoạn
thím quay đít dắt con về cố ý quên cả trả tiền lễ. Vài năm sau, Mẫn trở thành cơn ác
mộng gia đình y như lời thầy phán. Thím Minh éo hiểu tại sao. Thật ra chả có gì
lạ khi Mẫn còn nhỏ thích ăn cứt uống nước đái nên nhà thím không cần xây phòng
vệ sinh, cứ đái ỉa thẳng vào mồm nó, mà còn được liếm đít sạch sẽ. Có điều khi
Mẫn dậy thì, nhu cầu ăn shit dữ dội hơn. Nó bám riết đít người trong nhà liếm tới,
lúc đói còn hút cả đồ ăn chưa kịp tiêu hóa ra ngoài và khi thả rông là lập tức
nhào ra cửa đâm đầu vào đít người lạ. Đúng là tai họa.
Bình loạn: Việc lợi thì tốt
nhưng nên thấy đủ là dừng, đừng tham quá sẽ phản tác dụng.
Chuyện 3: MẪN ĐI LÀM
Một ngày đẹp trời thím Tám Xì
Gòn lên mạng kiếm người làm việc la liếm di động. Ngặc cái việc này chả có mấy
người muốn làm vì nắng nôi, lương lại thấp. Mẫn nhào vô: "Việc nhẹ để
em". Thế là gái có việc do xét ra một ngày la liếm 1, 2 lần thì cũng là
nhẹ. Công việc của Mẫn là la liếm cho cô chủ Hà Hồ. Cổ ị là gái phải vô liếm
sạch và khen shit thơm ngon trên chuồng chó coi như hoàn thành nhiệm vụ. Khổ nỗi, Mẫn nghĩ mình là cao thủ la liếm nên sau vài lần làm việc rất ngon lành, liếm
đít bóng lưỡng, gái bỏ bê, không chực chờ liếm theo hợp đồng nữa mà viện lý do
sẽ ngồi quán gần chỗ Hà, cần thì gọi do ngại lẽo đẽo theo sợ nắng làm bỏng làn
da công chúa. Gặp hôm nứng sảng, Mẫn còn bỏ đi chơi với trai Quốc Ziệc. Một
bữa Hà đau ỉa thấy mẹ, gọi điện cho Mẫn thì gái đang bú liếm cách đó 10
cây số. Mẫn tức tốc phi cả 4 chân trụ và 1 chân giữa bị tiêu biến tới, thì hỡi
mẹ ơi đã lỡ sô ca nhạc có bắn pháo hoa của cô chủ. Hà tức giận và đuổi việc Mẫn.
Thím Tám Xì Gòn chửi gái như tát nước: "Địt mẹ Diệu Minh nhà cô, bảo làm
việc fulltime mà dám bỏ đi rượng trai. Hèn chi hơn 30 tuổi đầu mà không nghề
ngỗng, tối ngày bám váy xin tiền con gái mẹ. Lần sau đừng hòng tui giới thiệu
việc gì nữa".
Bình loạn: Trong công việc
quan trọng nhất không phải là năng lực mà là thái độ.
Thực hiện: T. Nguyên.
Minh họa: Mẫn Bà Tổ.
thật ý nghĩa cho một buổi tối, cám ơn tác giả =)
ReplyDeleteMình hiểu ý tác giả: "sô ca nhạc có bắn pháo hoa" là tiêu chảy phở hơm =))
ReplyDeleteVery Good!
ReplyDeleteôi, cười đau cả bụng =)) Con chó robbey vào la liếm chưa nhỉ :-?
ReplyDeleteLời lẽ có hơi bậy bạ chút, nhưng cũng mang tính giải trí cao đó :)) Mẫn gia chú ý sau này nhớ edit lại cho kĩ xíu nhé :))
ReplyDeletemặt con đã đê tiện, mặt mẹ càng đê tiện hơn
ReplyDeleteSau ngày làm việc vào đây là cười lăn lộn
ReplyDeleteDù biết cô Bải xứng đáng với mấy câu chửi này nhưng lần sau blog mình đừng đăng luôn mấy từ như thế nữa. Với lại, chửi cô Bải đc rồi, đừng đem mẹ cổ ra chửi, cũng kỳ.
ReplyDeleteMong cô Bải đừng dựa vô comment này mà phán tui bảo vệ cổ & lên án blog.
cái trang vô học, chửi nó mắc gì lại đi ghép và chửi cả mẹ nó thế? nó chửi mẹ mày à? dm, đéo ưa nó nhưng cái trang này khắm vl
ReplyDeleteChửi mẹ nó chứ chửi mẹ mày à mà mày khóc hộ nó?!
DeleteĐéo ưa nó mà để tên của nó, avata mặt lồn của nó, mẹ nó hay mẹ m mà nhảy xồm xồm như má mày bị tạt nước sôi vào háng thế
DeleteCon nauti nào đây hay lại là Bải?
Deletecon Bải chứ ai, rức thì ăn cứt tiếp đi con bóng thúi
Deleteclgt
ReplyDeleteChửi mẹ nó là cái thứ đàn bà ăn không ngồi rồi suốt ngày đi ngồi lê đôi mách đánh bài số đề đéo biết dạy con. Đẻ ra dc đứa nhi tử mà để nó đi la liếm cắn xé thiên hạ , nhà có điều kiện mà không biết bồi dưỡng nhân cách cho bé Bải. Để rồi giờ con mình gần 30 rồi mà đi đâu cũng bị dân tình xỉ vả từ đầu xỉ xuống, xỉ luôn cho tổ tông họ hàng nội ngoại, vậy mà còn cho nó tiền mua like mới ghê chứ =)). Tội của thím Diệu Minh éo có nhỏ :))
ReplyDeleteChửi mẹ nó vì cái tội chỉ để sướng cho bản thân thôi rồi đẻ bừa bãi, chỉ biết nuôi cho nó béo mầm mà ko biết dạy dỗ. Nhà 3 thằng con thì hết 2 thằng nửa đực nửa cái, nửa chó nửa người. Tội nghiệt, tội nghiệt!!! :-t
ReplyDelete