Đêm đen mù mịt, chỉ còn ánh đèn dầu le lói sau căn chòi dựng
tạm bên cầu Thị Nghè. Bải ngồi im lặng trên giường. Gương mặt cô hốc hác, đỡ đẫn vì đói và mệt. Cả ngày hôm nay cô chỉ được ăn mỗi bánh GATO, đã
vậy 4 giờ sáng rồi mà vẫn còn phải đi khách. Gã đàn ông lúc này đã mặc đồ xong,
hắn châm điếu thuốc rồi lấy või ra tờ 10 nghìn bị nhàu nát đưa cho Bải. Bải bối rối:
-Tiền lớn quá anh ơi, em không đủ để thối đâu.
-Tiền lớn quá anh ơi, em không đủ để thối đâu.
Hắn phì cười: -Em cứ giữ lấy 9000 tiền thừa, coi như anh trả trước. Sau này mình còn gặp mặt. Bải mừng thầm: "Vậy là mình đã đủ tiền nộp cho Má Mì vào sáng mai, không
còn sợ bị đòn nữa". Chưa kịp nói lời cảm ơn thì gã đàn ông đã bỏ đi. Từ khung cửa số, ánh mắt cô
với theo chiếc đèn pha nhạt nhòa từ con wave Tàu cũ kỹ. Nó cứ xa dần, xa dần
rồi mất hút trong đêm đen sâu thẳm. Còn lại một mình, cô nghĩ về những ngày tháng tươi đẹp còn sống tại Mẫn gia. Nước mắt lăn dài trên khuôn mặt nay đã không còn thanh tú của
người con gái Him Lam năm xưa. Bải nghẹn ngào:
-Ma Ma,
Quệt đi nước mắt, Bải không cho phép mình khóc nữa. Cô biết rằng mình phải tiếp tục sống để được gặp lại Mẫn gia. Cô mỉm cười hở lợi rồi thiếp
đi lúc nào không biết. Ánh đèn dầu vụt tắt, để lại Bải một mình trong màn đêm
sâu hun hút, nhưng với một lòng tin son sắc vào ngày mai không xa cô sẽ thoát ra khỏi vũng lầy nhơ nhớp của cuộc đời.
Sáng tác: Mẫn Bà Tổ.
Ảnh minh họa: Mẫn Hấp Diêm.
Có liên tưởng là đang đọc truyện Hai đứa trẻ của Thạch Lam ấy.
ReplyDelete😃
ReplyDelete=))
ReplyDeleteChán..............adm toàn đào mộ mấy bài viết cũ
ReplyDeleteAdmin post lại cho những mem nào mới vô xem ấy :D
DeleteBài viết mới đâu ad ơi.....? Post bài cũ chán quáaaaaaaaaaaaaaaaa....!!!!!!
ReplyDelete